Chủ Nhật, 4 tháng 1, 2009

một chút Có một chút Không

ta lại đếm những nổi buồn vui
trong một góc đời rất nhỏ
chẳng hiểu vì sao hôm nay ...
... ta lại buồn đến thế ...
như một phần đời thóang chốc đã ra đi ...

ta quen đốt những chia ly
để biết rằng mình vẫn còn tồn tại
nhưng có đôi lúc ...
đốt đi rồi đốt lại ...
... cũng chẳng hóa thành tro
trong ánh đèn mờ ...
... ta đứng chơ vơ
chẳng còn biết mình điên hay tỉnh
một chút tương tư đang còn bịn rịn
hay héo mòn sau những tiếng biệt ly ? ...

con đường dài...
... ta vẫn mãi miết đi
không điểm đến từ khi người không đến
hồn ta chơi vơi
tình ta lịm chết
tháng với ngày lê lết bước chân hoang
lang thang...
lang thang...